CHỈ SỐ LSI VÀ SDSI CÓ Ý NGHĨA GÌ TRONG VIỆC THIẾT KẾ VÀ VẬN HÀNH HỆ THỐNG RO?

Chỉ số LSI (Langelier Saturation Index)

Chỉ số bão hòa Langelier (LSI) được xem là chỉ số thường gặp nhất trong các chỉ số bão hòa calci cacbonat, được dùng để xác định khả năng hình thành cáu cặn của nước. Chỉ số bão hòa Langelier được đề xuất lần đầu tiên vào năm 1936, bởi Giáo sư Đại học California, W. F. Langelier. Chỉ số bão hòa Langelier dựa trên ảnh hưởng của độ pH đối với độ tan của canxi cacbonat trong nước, theo những phương trình cân bằng sau:

H2CO3 ⇌ HCO−3 + H+
HCO−3 ⇌ CO2−3 + H+

Chỉ số bão hòa Langelier được xác định bằng hiệu số giữa độ pH đo được của nước (pHa) và độ pH khi bão hòa CaCO3 (pHs), với điều kiện độ cứng và độ kiềm không đổi trong hai trường hợp. Công thức xác định chỉ số bão hòa Langelier được biểu diễn như sau:

LSI = pHa − pHs

– Nếu LSI > 0, nước có xu hướng hình thành cáu cặn do quá bão hòa CaCO3.

– Nếu LSI < 0, nước có xu hướng hòa tan CaCO3 có trong nước; do vậy, không có xu hướng tạo thành cáu cặn.

– Nếu LSI = 0, trong nước tồn tại trạng thái cân bằng của CaCO3, tuy nhiên, những yếu tố như tính chất nước, nhiệt độ, sự bay hơi, đều có thể thay đổi trạng thái cân bằng và chỉ số LSI.

Độ pH bão hòa CaCO3 (pHs) được tính theo công thức sau:

pHs = (9,3 + A + B) – (C + D)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!